5 /5 Loan Tran: Sáng Chủ Nhật, trong cái không khí se lạnh vừa đủ để làm dịu những căng thẳng thường ngày, tôi ngồi lặng lẽ ở góc quán, chờ con tan học. Đôi khi, những khoảnh khắc chờ đợi lại hóa thành những khoảng thời gian quý báu, để bản thân có thể tạm dừng, lắng nghe và cảm nhận.
Trước mặt là ly Cà phê kem sữa Silky và chiếc bánh Croissant nóng hổi. Tôi khẽ cắn một miếng bánh. Lớp vỏ giòn rụm, tan nhanh trên đầu lưỡi, để lại vị bơ thơm ngậy. Rồi đến ngụm cà phê – vị đắng dịu hòa quyện với lớp kem sữa béo ngậy. Tất cả như đang cùng nhau nhảy múa, tạo nên một bản hòa tấu của hương vị, kích thích mọi giác quan. Bất giác, tôi phết nhẹ miếng bánh lên lớp kem mịn màng, rồi nhấp một ngụm cà phê thơm lừng. Cả hai thứ như hòa quyện, tan chảy trong miệng, khiến tim tôi chợt rung lên một cảm giác khó tả.
Trái tim có những lý lẽ mà lý trí chẳng thể nào hiểu nổi. Blaise Pascal đã đúng khi nói như vậy. Chẳng phải lý do gì cao siêu, chỉ đơn giản là một buổi sáng chờ đợi, một miếng bánh Croissant và ly cà phê cũng đủ khiến tôi cảm thấy cuộc sống thật nhẹ nhàng và đáng yêu đến lạ.
Ngoài kia, phố xá vẫn tấp nập, dòng người vẫn vội vã. Nhưng ở đây, trong khoảnh khắc này, tôi cảm nhận rõ ràng từng giây phút trôi qua, tràn ngập sự thư thả và bình yên. Đó là những khoảnh khắc mà ta ít khi để ý, nhưng lại quan trọng biết bao trong cuộc sống hối hả này.